12/28/2012

VỀ PHƯƠNG BẮC

Mấy ngày qua tôi làm một chuyến"hành phương Bắc" với con tầu xuyên Việt.
Rời khỏi chốn thị thành với những bức tường bê tông sắt thép,khói bụi và...bon chen, tôi đi theo con tầu với rộng dài đất nước mà thấy thần kinh và thân xác được thư giãn bội phần.
        Đầu tiên là Nam trung bộ với những thảo nguyên ở ven biển. Đường tốt, con tầu lao với tốc độ 80km/g. Những trang trại trồng thanh long xuất khẩu, để giục quả chín, ban đêm điện thắp như sao xa.
Cả một vùng quê Nam trung bộ đầy sinh khí trong làm ăn phát triển. Rồi Quảng Nam, Quảng Ngãi với những đồng bằng ven biển tuy nhỏ hẹp nhưng cũng đủ nuôi người dân miền Trung, gạo còn theo những con tầu TN tải ra Vinh, Thanh Hóa và Hà Nội những năm đói kém thời bao cấp. Miền Trung , con tầu xuyên qua những xóm làng, phố thị đang vươn lên với những khu nhà cao tầng chọc trời và còn nữa...Những làng quê miền Trung để lại ấn tượng khó quên là những "ốc đảo xanh" của nhưng thôn ấp nổi lên trên những miền cát trắng hoặc những đồng lúa đang xanh mượt hoặc những chân ruộng đang cày bừa chờ gieo xạ, những đàn cò trắng  đứng trên ruộng lúa như bất động trong khi đoàn tầu hùng hổ lao qua.
      Tầu qua cầu Tràng Tiền băng qua sông Hương, nhạc trên tầu bèn hát bài "Huế tình yêu của tôi". Khi qua Quảng Bình thì hát bài"Quảng Bình quê ta ơi"
      Từ Vinh trở ra thì hành khách đã được hưởng cái không khí lạnh của miền Bắc. Tầu dừng 3 phút tại ga Phủ Lý. Mưa phùn. Lạnh.
       Mờ sáng thì về đến quê. Dòng sông Đáy mờ mờ bốc khói chảy êm đềm ôm lấy xóm làng. Con đường Quốc lộ chạy dọc theo chiều dài của làng, người ta gánh cải bắp đi chợ Quế để bán. Rét căm căm thế mà cũng có người đang gánh nước tưới cải ngoài bờ sông. Trong làng có nhà đang thổi cơm sáng bằng rơm, rạ. Cái mùi khói rạ rơm ở thành thị không có, nó có một mùi thơm rất lạ khiến ta hít vào tận cùng lồng ngực mà không cảm thấy chán. Chao ôi mưa phùn và lạnh lại được sưởi ấm bằng mùi khói  rạ rơm của quê nhà khiến lòng ta ấm áp. Đúng như người xưa nói:" Ngựa Hồ gầm gió bấc..." Con ngựa Hồ khi gặp gió bấc thì hí lên và phi nước đại mạnh gấp trăm lần.
      Có lẽ lòng ta là một thứ"Ngựa Hồ" chăng?
     



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét